Thông tin và lịch sử cây Sáo Bầu:
Lịch sử Sáo Bầu lâu đời, cội nguồn của Sáo Bầu là từ trước thời
nhà Tần (trước năm 221 trước công nguyên), thế nhưng kết cấu của sáo
Bầu hiện nay vẫn giữ gìn đặc điểm của nhạc cổ cùng loại.
Hình bên ngoài và kết cấu của Sáo Bầu rất đặc biệt, nó hoàn toàn
là một quả bầu nguyên vẹn, cắm ba ống sáo và ba lưỡi gà kim loại lên
quả bầu là thành Sáo Bầu. Đoạn cán quả bầu cắm ống sáo để thổi,
thân bầu trở thành hộp âm của sáo, phần đáy quả bầu cắm ba ống sáo
to nhỏ khác nhau, mỗi ống sáo gắn lưỡi gà bằng bạc hoặc bằng đồng,
ống sáo giữa là to hơn cả, trên đó khoét bảy lỗ nhỏ, có thể thổi các
giai điệu, hai ống sáo phụ chỉ có thể thổi hòa âm với cây sáo
chính.
Cũng như các loại nhạc cụ sáo, âm lượng của nó tương đối nhỏ, song âm
thanh của cây sáo chính rất êm dịu, dưới âm nền của hai cây sáo phụ,
khiến người nghe có một cảm giác mang vẻ đẹp kín đáo, mông lung. Bởi
vì âm thanh láy nền của nó mượt mà thướt tha như ̀ tiếng tơ lụa bay
theo chiều gió, cho nên người ta còn gọi Sáo Bầu là "Sáo Bầu tơ".
Do sự khác biệt giữa các dân tộc ở các vùng khác nhau, cho nên hình
dáng bên ngoài và phương pháp thổi Sáo Bầu của một số bà con dân
tộc thiểu số ở tỉnh Vân Nam cũng có sự khác nhau. Song, chúng đều
mang đặc điểm chung là, Sáo Bầu thường dùng để thổi các bài sơn ca,
đặc biệt là sành về thổi những bản nhạc trôi chảy, giai điệu thường
ngân dài, hợp âm phong phú, âm thanh du dương hài hòa, có thể bày tỏ tư
tưởng tình cảm của người thổi.
Về sau, những người làm công tác âm nhạc dân tộc Trung Quốc đã bắt
tay vào cải tiến Sáo Bầu, khiến chúng vừa giữ lại âm sắc và phong
cách truyền thống vốn có, lại tăng thêm âm thanh, mở rộng tầm âm,
phong phú âm sắc và sức biểu hiện. Khiến Sáo Bầu trở thành loại nhạc
cụ thổi dân tộc đã ra mắt trên sân khấu, nó còn theo các nhà âm nhạc
Trung Quốc ra nước ngoài biểu diễn trên sân khấu quốc tế.